Gửi em của mười năm ấy Chương 48

Sân khấu chìm trong bóng tối, một hồi chuông đồng xuyên thấu màn đêm, theo sau là vài tia sáng chiếu rọi. Khán giả dần nhìn rõ những con người trên sân khấu, tựa như có làn gió thổi qua, áo choàng bay phấp phới. Những ngày luyện tập vất vả quả không uổng phí, lần này sân khấu thật hoàn hảo, ngay cả những động tác khó nhất cũng được thực hiện xuất sắc. Khán giả tại trường say mê theo dõi, không dám chớp mắt, chỉ tiếc hận mình có mỗi một đôi mắt, không kịp ngắm cả ba người cùng lúc. Trên mạng, một cơn bão thảo luận nổi lên:

#A a a đây là sân khấu thần tiên gì thế, trang phục – hóa trang – đạo cụ đẹp muốn xỉu luôn!#

#Đây rõ ràng là phiên bản cao cấp của trang phục thích khách mà haha#

#Rõ là cao thủ trong cung cấm, ai bảo là thích khách bao giờ?#

#Chuông đồng – băng trán – ngọc bội, từng chi tiết đều tuyệt hảo! Cậu thiếu niên đeo băng trán kia là ai? Trong năm phút tôi muốn biết hết thông tin của cậu ấy!#

#Người phía trước ơi, đó là con gái đó haha, đầu tư không lỗ đâu!#

#Phong cách sân khấu lần này đúng gu tôi rồi!#

Sân khấu khép lại với hình ảnh chiếc ngọc bội khắc tên ba người. Kết thúc phần biểu diễn, Bạch Dương vẫn cảm thấy tim đập thình thịch. Trong ba người, có lẽ Ngân Hà là người bình tĩnh nhất, chỉ hơi ướt đẫm mồ hôi nơi khóe trán. Khi họ trở về hậu trường, mọi người đều dành tặng những tràng vỗ tay. Con gái nhảy vũ đạo của con trai quả thực không dễ dàng, đòi hỏi rất nhiều sức mạnh. Đội trưởng của nhóm kia rất tận tâm mang nước tặng họ.

Các chị thật xuất sắc, sân khấu lần này thật thu hút!

Cảm ơn anh, bản thân ca khúc đã rất hay rồi. Bạch Dương cảm ơn rồi uống ừng ực mấy ngụm nước lớn.

Những sân khấu sau đó Bạch Dương chỉ xem qua loa. Sau đêm công diễn này sẽ có người bị loại, Đô La thấy tinh thần Bạch Dương không ổn.

Bạch, cậu sao thế?

Không có gì, có lẽ tớ hơi mệt thôi.

Đừng lo, chúng ta không bị loại đâu. Đô La nói đầy tự tin.

Bạch Dương và Ngân Hà nghe vậy lập tức bịt miệng Đô La lại, Đô La chớp mắt rồi ngay lập tức im bặt. Khi tất cả sân khấu kết thúc thì đã rất muộn, nhưng mọi người lập tức tỉnh táo hẳn vì sắp có kết quả. Người dẫn chương trình yêu cầu tất cả trở về sảnh thu âm, mỗi nhóm sẽ nhận được một tấm thẻ ghi chữ Lưu hoặc Khứ, cùng với thứ hạng. Bạch Dương không dám nhìn, cô không dám mở tấm thẻ ra, cuối cùng Ngân Hà và Đô La cùng mở giúp. Bạch Dương căng thẳng nhìn vào sắc mặt của hai người, Đô La định dọa Bạch Dương một chút nhưng Ngân Hà đã nói luôn kết quả.

Thật tốt quá, làm tớ sợ chết đi được. Bạch Dương vỗ vỗ ngực.

Thứ hạng này… xem ra ở giữa. Ngân Hà để ý thấy.

Bạch Dương cầm tấm thẻ lên tính toán rồi gật đầu: Ở giữa, chúng ta luyện tập chăm chỉ như vậy cũng chỉ ở giữa, cuộc thi này không dễ chút nào.

Đừng sốt ruột, mới chỉ hai trận thôi. Đô La vỗ vai hai người, ra hiệu hãy thư giãn và đừng nóng vội.

Kết quả đã được công bố, các thí sinh tụm năm tụm ba hỏi thăm nhau. Những thí sinh bị loại không giấu nổi vẻ đau buồn, mọi người đều an ủi họ. Bạch Dương nhìn khắp sảnh thu âm rộng lớn, mắt đã ướt nhòe. Ngân Hà không thích chia ly, chỉ lặng lẽ ngồi ở một góc. Đô La nhận ra mấy nam thí sinh nhóm kia, với thực lực của họ chắc chắn sẽ được ở lại, nhưng sao trông họ không vui lắm?

Này, Bạch Dương, nhìn mấy cậu em kia kìa. Đô La chỉ tay.

Sao thế? Bạch Dương không chú ý lắm.

Lúc này, đội trưởng nhóm kia cũng nhìn sang: Các chị thế nào rồi?

Được ở lại. Bạch Dương trả lời thẳng, còn các em…

Cũng vậy. Một nam thí sinh nhỏ tuổi hơn đáp.

Vậy thì tốt quá. Bạch Dương nói nhỏ. Thực ra ai nấy đều hiểu rõ năng lực của nhau, xét về thực lực và độ hot, họ là tốt nhất – trong quan niệm của Bạch Dương là vậy. Nhóm của họ và một nhóm nữ khác ngang tài ngang sức, vốn dĩ đã là những nhóm có danh tiếng.

Buổi ghi hình chương trình này kết thúc, khi ba người Bạch Dương chuẩn bị rời đi thì thấy nghệ sĩ của tổng giám đốc Trần.

Họ cũng được ở lại à? Bạch Dương hỏi Đô La.

Hình như là vậy rồi.

Xem ra vận may của họ không chỉ một chút. Ngân Hà lâu lắm mới lên tiếc, buông một câu bình luận.

Sao cậu lại nói thế? Bạch Dương hỏi.

Đô La thở dài hả~ một tiếng: Chắc Ngân Hà thấy họ quá ghê, tuổi còn trẻ mà đã học đòi vén áo, đúng là chói mắt.

Ồ ồ~ Lúc đó tớ không để ý, nhưng mà… vận may của họ thật tốt đó.

Thứ tự biểu diễn của họ sau chúng ta, lúc đó chắc cậu không xem nữa rồi. Đô La nhắc nhở.

Đi thôi đi thôi, đi tẩy trang thay quần áo, bộ trang phục này phức tạp quá. Ngân Hà thúc giục.

Thể lệ công diễn lần thứ ba cũng được công bố: đội thắng ở lần trước sẽ chọn ca khúc cho đội thua. Điều này lập tức gây ra một làn sóng tranh cãi dữ dội.

Sau đợt công diễn này, trên mạng đã xuất hiện những ý kiến trái chiều: có người nói không nên để nam nữ thi chung vì sẽ gây bất mãn cho fan, cũng có hiện tượng thể lệ không công bằng; lại có người cho rằng đây là một cách thi đấu mới mẻ táo bạo, độc nhất vô nhị trong làng giải trí trong nước. Tóm lại, khen chê đủ đường. Giờ lại để thí sinh tự chọn bài cho nhau, đúng là quá tùy tiện. Để chương trình có thể tiếp tục thuận lợi, những vòng thi sau sẽ do ban tổ chức chọn bài, không áp dụng cách thức ban đầu. Nghe tin này, Ngân Hà vui mừng khôn xiết, bởi vì nhóm kia đã chọn cho họ một bài siêu dễ thương.

Ngân Hà, cậu cũng không cần phải vui mừng lộ rõ quá như vậy đâu. Bạch Dương thấy cô ấy hiếm khi có biểu cảm vui thế.

Cậu không biết tính cô ấy rồi, cô ấy sợ nhất là nhảy mấy bài kiểu dễ thương đáng yêu đó. Đô La chọt nhẹ vào đầu Ngân Hà.

Ngân Hà gật đầu lia lịa.

Nhưng cậu có khuôn mặt mềm mại dễ thương như vậy, sao có thể không nhảy chứ? Bạch Dương rất thích véo má Ngân Hà, nhưng lần nào cô ấy cũng né được.

Giáo viên đến rồi, đứng thẳng lên. Đô La nghe thấy động tĩnh bên ngoài, liền nhắc nhở hai người.

Sau khi cô Sa Sa đến, liền thông báo cho họ bài hát mới. Cả ba nghe xong đều sững sờ, đặc biệt là Ngân Hà, gương mặt vừa mới còn rạng rỡ bỗng chốc xịu xuống.

Bạch Dương và Đô La nhịn cười, nắm tay Ngân Hà an ủi: Thôi, có những việc muốn trốn cũng không được, đến thì vẫn phải đến thôi.

Cô ơi, tại sao bài của chúng em không được đổi? Ngân Hà không nhịn được, liền hỏi trực tiếp cô Sa Sa.

Bài này rất hợp với các em đấy. Cô Sa Sa chợt nhớ ra điều gì, đặc biệt là em!

Lần này, Bạch Dương và Đô La hoàn toàn không nhịn được nữa. Nếu như trước đây, các buổi biểu diễn do công ty tự tổ chức còn có hạn chế về mặt truyền thông, thì lần này toàn mạng đều sẽ thấy, người biết họ hay không biết họ đều sẽ được xem.

Bạch Dương nâng khuôn mặt baby fat hơi lạnh lùng của Ngân Hà lên an ủi: Tớ nói này, Tiểu Hà Hà, sao cậu lại bài xích những ca khúc kiểu này thế? Chúng ta chưa già đến mức đó đâu, làm điều dễ thương một chút vẫn được mà.

Ngân Hà lắc mặt, cúi đầu ủ rũ: Tớ sợ bị định hình. Một khi mọi người đã nghĩ mình hợp với phong cách đó, thì dù mình có thích hay không cũng phải chấp nhận. Nhà tớ ba đời làm nghề y, bố mẹ tớ đều nghĩ tớ cũng sẽ học ngành y, nhưng tớ muốn sống theo cách của mình.

Đô La cũng hiếm hoi trầm tĩnh lại: Tớ đồng ý với câu cuối của cậu, mỗi người nên sống theo cách mình thích, nhưng đừng nghĩ tình huống quá tồi tệ. Phải thử rồi mới biết được, chúng ta là một đội, có khó khăn gì cùng nhau chia sẻ!

Đúng vậy, bài hát ban đầu của chúng ta cũng là kiểu đáng yêu mà, nhưng sau khi cải biên thì hoàn toàn khác rồi. Vậy nên, thuyền đến đầu cầu ắt sẽ thẳng, cứ yên tâm đi!

Ngân Ha trầm tư một lúc lâu, rốt cuộc cũng đành chiều theo. Dù sao cũng không thay đổi được sự việc, đành phải chấp nhận thôi. Thế giới này đâu phải muốn gì được nấy!

Đúng rồi đó, vậy chúng ta cùng xem demo nào. Bạch Dương cuối cùng cũng dỗ được Ngân Hà. Mọi việc vẫn phải tiếp tục, sân khấu cần được chuẩn bị chu đáo.

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *