Không thể bỏ lỡ em Chương 10

Trang Hiểu Mộng chọn một chiếc áo sơ mi ngắn tay hoa nhí kiểu cổ điển, kết hợp với quần âu trắng dáng suông, đưa lên người Lạc Tử Châu so thử: Vào thay đi xem nào!

Liệu có hơi quá rườm rà không?

Không đâu không đâu, có thân hình đẹp thế này, lại thêm khuôn mặt này là đủ rồi, nhanh vào đi!

Hôm nay Trang Hiểu Mộng tâm trạng vô cùng tốt, phối đồ vốn là sở trường của cô, còn chủ động kéo tay anh vào phòng thử đồ: Cậu thử trước đi, tớ sẽ đi lấy thêm mấy bộ nữa cho cậu thử.

Ừ.

Trang Hiểu Mộng lại lấy một chiếc áo sơ mi tay lỡ vằn ngựa vằn hạng sang, kết hợp với blazer đen.

Một chiếc áo cổ lật màu đen, dưới mặc quần dài trắng ống lửng.

Một chiếc áo thun ngắn tay họa tiết kẻ caro rộng rãi, dưới mặc quần âu trắng.

Một chiếc áo thun rộng màu hồng chất liệu vải waffle thoáng khí, dưới mặc quần short trắng 5 phân…

Trang Hiểu Mộng trên tay chọn rất nhiều bộ áo quần, giày dép, đều để sang một bên chờ Lạc Tử Châu bước ra.

Lạc Tử Châu mở cửa bước ra, ánh mắt Trang Hiểu Mộng bỗng sáng rỡ, chiều cao 1m85, đôi chân dài, bộ trang phục phong cách trẻ trưởng thành này đã phá vỡ ấn tượng cứng nhắc trước đó về anh, khiến Trang Hiểu Mộng không thể ngăn được giơ ngón tay cái lên: Sành điệu, đẹp trai, kiểu đẹp trai phóng khoáng!

Lạc Tử Châu cũng e dè mỉm cười, sau đó thay bộ tiếp theo là set áo thun rộng đường chỉ trắng đen + quần short 5 phân.

Mỗi bộ trang phục hiện lên đều khiến Trang Hiểu Mộng nhìn không chớp mắt, thật sự mỗi bộ mặc lên đều đẹp, quả không hổ là giá treo quân di động.

Trang Hiểu Mộng cảm thấy không cần thử đồ nữa, cứ lấy đúng size là được.

Cô lại đến khu hàng cao cấp chọn kính mắt màu nâu tròng đen cổ điển, kính đổi màu cảm ứng thông minh, còn đeo thử cho Lạc Tử Châu một chiếc kính gọng vàng lớn không độ. Ánh mắt Lạc Tử Châu trong chốc lát trở nên quyến rũ và tà khí khi nhìn Trang Hiểu Mộng, khiến trái tim cô đập thình thịch, nhưng rất nhanh, Lạc Tử Châu đã dịu dàng hỏi: Đẹp không?

Trang Hiểu Mộng gật đầu như gỗ máy, khuôn mặt gần trong gang tấc khiến cô hơi rung động, không thể không thừa nhận anh ta thật sự rất đẹp trai, là một trong những mẫu người cô thích…

Lạc Tử Châu mang đến hai chiếc áo thun rộng in hình trái tim trắng đôi: Chúng ta mặc bộ này đi?

Hả? Trang Hiểu Mộng còn chưa kịp phản ứng, đã bị Lạc Tử Châu kéo vào phòng thử đồ. Đeo kính vào anh như biến thành người khác, đặc biệt chủ động và… hơi hống hách…

Sau khi đóng cửa, Lạc Tử Châu nâng cằm Trang Hiểu Mộng lên và hôn một cách mãnh liệt, anh đã muốn làm vậy từ lâu, dùng lực rất mạnh khiến Trang Hiểu Mộng không thể đẩy ra, hai người nửa đẩy nửa theo hôn nhau rất lâu, Lạc Tử Châu vẫn không có ý định buông tha. Trang Hiểu Mộng bị hôn đến mức hoa mắt, chuyện gì thế này??

Sau nụ hôn, Lạc Tử Châu thở hổn hển hỏi: Có muốn mặc không?

Chúng ta đâu phải là tình nhân, sao phải…

Lời còn chưa dứt, môi đã lại bị hôn, Trang Hiểu Mộng nghĩ thầm đáng lẽ chỉ là makeover thôi mà? Sao kịch bản lại thay đổi rồi! Cảm thấy mình sắp ngạt thở, hai phút sau Lạc Tử Châu mới miễn cưỡng buông ra, Trang Hiểu Mộng gắng sức thở, đầu dựa vào ngực Lạc Tử Châu, được anh vòng tay ôm lấy.

Một lúc lâu sau, hai người lần lượt bước ra từ phòng thử đồ.

Lúc thanh toán, hai người mặc đồ đôi, ông chủ nam không ngừng khen: Trai tài gái sắc, một người xinh đẹp, một người tuấn tú, đúng là cặp đôi trời sinh!, nụ cười trên mặt như hoa nở, mắt cười gần thành đường chỉ.

Ông chủ thầm nghĩ: Khách hàng lớn đấy, phải chăm sóc thật tốt cho thần tài, nếu ngày nào cũng có khách như vậy thì còn gì bằng!!

Lạc Tử Châu xách mấy túi lớn đầy ắp quần áo, giày dép và các món đồ khác, hài lòng đi theo sau Trang Hiểu Mộng…

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *