Tình đơn phương vượt thời gian Chương 24

Nhìn bóng lưng của Mai Mai bước chân chập chững như đi trên bông gòn, Tiền Trang đứng dậy đuổi theo định đỡ cô. Mai Mai vội vàng giật tay anh ra, lao vào nhà vệ sinh như chạy trốn.

Tiền Trang lảo đảo trở về ghế sofa với khuôn mặt say khướt, cầm ly rượu lên, chợt nhớ ra từ khi Ngô Diệu Dương đến quán bar vẫn chưa động đến rượu, liền nhất quyết bắt anh nếm thử hương vị của ly Margarita đông lạnh.

Loại rượu này không say đâu, tôi và Mai Mai chắc chắn sẽ không mách với Thiên Thiên, cứ yên tâm uống đi. Cậu nếm một ngụm đi, chỉ một ngụm thôi, anh làm sao có thể hại cậu chứ?

Tiền Trang lè nhè nói, lưỡi như bị cuốn lại.

Để em tự uống.

Ngô Diệu Dương ghét nhất cảnh mời rượu kéo co thế này, rượu có thể giúp vui nhưng nếu bị biến thành vũ khí thì thật không hay.

Tiền Trang, anh nói xem tại sao bây giờ nhiều người thích chơi hộp bí ẩn thế? Hộp bí ẩn thật sự thú vị đến vậy sao?

Buổi chiều đi dạo cửa hàng đồ chơi潮流 khiến Ngô Diệu Dương vô cùng choáng ngợp, gần như đảo lộn hoàn toàn khái niệm về đồ chơi của anh.

Đương nhiên rồi, nói thế này cho cậu dễ hiểu nhé, hộp bí ẩn bây giờ không chỉ trẻ con thích mà người lớn còn thích hơn, một số mẫu hot ra mắt là bán hết veo ngay, thậm chí còn phải giới hạn số lượng…

Nói là đồ chơi cũng được, nói là hoài niệm cũng xong, đối tượng yêu thích cực kỳ rộng, lại còn dễ gây nghiện sưu tầm.

Một người bạn của bố tôi thích sưu tập hộp bí ẩn lắm, một ông chú lớn tuổi thích chơi hộp bí ẩn, chắc cậu không tưởng tượng được đâu!

Thực ra trong lòng mỗi người đều là một đứa trẻ. Suỵt, cậu vừa gọi tôi là gì?

Tiền Trang như chợt nhớ ra, liếc mắt nhìn Ngô Diệu Dương.

Anh Tiền…

Phải thế chứ! Anh sẽ không đối xử tệ với cậu đâu, cậu cứ yên tâm ở nhà chị họ, có anh ở bên cậu, cần gì cứ nói với anh.

Tiền Trang hừ hừ cười rồi nâng ly uống cạn, đặt ly xuống vẫy tay gọi nhân viên lấy thêm rượu.

Em đi nhà vệ sinh một chút.

Lúc này viện cớ đi vệ sinh để chuồn là lựa chọn sáng suốt nhất.

Khi đi ngang qua vũ trường, một người phụ nữ cúi đầu bước vội đi ngược chiều.

Ngô Diệu Dương vội tránh sang một bên, người phụ nữ vô tình liếc anh một cái.

Chỉ thoáng qua nhau, một làn hương thơm nồng nặc đã xộc vào mũi khiến ngạt thở, anh đưa tay che mũi miệng bước nhanh ra cửa quán bar.

Người phụ nữ đột nhiên ngoảnh lại, mái tóc dài buông xõa vung lên theo tạo thành một đường cong duyên dáng, đôi mắt fox eye đầy kinh ngạc nhìn chằm chằm vào Ngô Diệu Dương đang đứng ở cửa quán bar, đến khi bóng anh khuất dạng, cô mới lại vội vã bước sâu vào trong quán, chiếc váy liền dáng màu đen chìm vào bóng tối mờ ảo.

Phòng suite khách sạn.

Ái Thiên Thiên cầm chiếc áo choàng tắm màu hồng phấn đứng bên ngoài cửa phòng tắm, đầu tiên nghiêng tai lắng nghe, sau đó giơ tay gõ cửa theo nhịp điệu.

Không biết có phải do phòng suite cách âm quá tốt hay không, chẳng những không nghe thấy động tĩnh bên trong, mà bên trong cũng không có phản hồi gì với tiếng gõ cửa của cô.

Cô treo áo choàng lại vào tủ quần áo bên cạnh, ngồi lên nắp bồn cầu sáng bóng, chống cằm thầm thì thầm.

Người phụ nữ mà bố tìm được tính tình u uất kỳ quái, không những không thích nói chuyện, còn có những tập quán lạ.

Người bình thường tắm một tiếng là đủ, kể cả người cầu kỳ ngâm bộ

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *